Pháp Luân Đại Pháp là cực kỳ siêu thường

Tác giả: Một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Vân Nam

[Chanhkien.org] Tôi năm nay 78 tuổi. Trước khi đắc Pháp, tôi đã tìm kiếm một con đường có thể đưa cuộc đời tôi đến tương lai tốt đẹp. Khi 40 tuổi, tôi rất ốm, đặc biệt là bệnh tim. Y học hiện đại không thể cứu chữa được căn bệnh của tôi, do đó tôi đã cầu Thần Phật phù hộ. Mỗi tháng vào ngày mùng 1 và 15, tôi đều tới chùa thắp hương khấu đầu. Mỗi lần ai đó đề cập đến ngôi chùa nào tốt, bất kể là xa bao nhiêu, tôi đều tới đó. Tôi đã lãng phí rất nhiều tiền, nhưng vẫn không thể tìm được chân Phật. Bệnh tật của tôi không thuyên giảm, mà còn trầm trọng hơn. Quan hệ giữa tôi với gia đình ngày càng xấu đi. Thân thể và tâm hồn tôi như bị tra tấn hàng ngày.

Tháng 2 năm 1998, tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng, tôi đã tìm được chân Phật! Kể từ đó, Sư phụ đã an bài cho tôi bước đi trên con đường phản bổn quy chân. Trong những ngày ấy, các bạn đồng tu và tôi đã học Pháp cùng nhau, cũng như đối chiếu giữa việc học Pháp và tu luyện. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi tập các bài công pháp. Các căn bệnh của tôi đều biến mất. Cơ thể tôi khỏe mạnh, tinh thần tôi lên cao và cùng với đó là sự hòa hợp gia đình.

1. Một người luyện công, cả nhà được hưởng lợi

Cháu gái tôi rất thích nghe các bài giảng của Sư phụ. Bé cũng học các bài công pháp từ tôi. Khi bé bên bốn tuổi, bé bị ngã từ xe đạp của mẹ xuống, nhưng không hề gì. Khi bé lên năm tuổi, một ngày nọ, tôi đưa bé đến một cửa hàng tạp hóa, và hàng hóa trên chiếc cân của chủ cửa hàng đột nhiên rơi vào đầu bé. Lại một lần nữa, bé thoát nạn.

Con trai tôi đã tập Pháp Luân Đại Pháp cho đến khi đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20/7/1999. Mặc dù ngừng tập, cháu vẫn hoàn toàn ủng hộ sự tu luyện của tôi. Một ngày tháng 4 năm 2009, khi con trai tôi đang đạp xe, một chiếc xe tải lớn đâm thẳng vào cháu. Cháu và chiếc xe đạp đã bị kéo lê đi tới hơn 10 mét. Người tài xế xe tải không dừng lại cho tới khi anh ấy nghe tiếng người ta la hét. Con trai tôi được đưa tới bệnh viện. Bác sĩ đã vệ sinh chiếc chân trái đầy máu và bùn của cháu bằng nước y tế, và thấy rằng phần cơ dưới đầu gối đã bị rách, và chỉ còn lại xương. Khi bác sĩ tiến hành phẫu thuật để ghép da vào chân con trai tôi, ông cho rằng kết quả sẽ không tốt nếu sử dụng thuốc gây mê, do đó ông đã cắt phần da ở phía trên chân mà không dùng thuốc mê. Con trai tôi có hai cuộc phẫu thuật mà không gây mê. Nhưng cháu không hề cảm thấy đau. Cháu nghe được tiếng bác sĩ nói chuyện và cả tiếng cắt da. Ai ai cũng đều ngạc nhiên. Con trai tôi đã nhập viện được hai tháng. Khi được xuất viện, cháu phải dùng nạng để đi lên cầu thang. Ngày hôm sau, cháu không cần phải dùng nạng nữa. Cháu đã hồi phục mà không có bất cứ di chứng nào. Con trai tôi nói rằng khi chiếc xe tải đụng vào cháu, cháu trông thấy Sư phụ trong bộ y phục màu vàng tới cứu cháu. Tôi nói với cháu rằng Sư phụ vẫn đang chờ cháu quay trở lại. Tôi đã khuyến khích cháu làm tròn thệ ước, hoàn thành sứ mệnh lịch sử và không phụ lòng Sư phụ.

2. Bước ra chứng thực Pháp

Ngày 20/7/1999, ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công. Tôi nghĩ rằng chúng tôi tu luyện “Chân, Thiện, Nhẫn”, và rằng không có gì sai khi trở thành một người tốt. Tôi muốn nói với mọi người sự thật. Năm 2001, tôi bắt đầu đi phát tài liệu giảng rõ sự thật. Một số học viên nói rằng nếu tôi đi ra ngoài giảng chân tướng, tôi có thể bị bắt. Tôi nói rằng cuộc đời tôi đã được Sư phụ ban cho và tôi không sợ. Mối lo duy nhất của tôi là sách Đại Pháp có thể bị tịch thu.

Tôi đi tới những khu chợ và làng mạc để phát tài liệu giảng rõ sự thật. Tà ác rất hung hãn vào những năm 2001 và 2002. Tôi đã viết chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên những tờ giấy và phô-tô thành nhiều bản. Mặc dù nội dung không phong phú và đẹp như các tài liệu hiện nay, tác dụng chấn nhiếp và tiêu diệt tà ác là rất lớn.

Mỗi đêm giao thừa Tết Nguyên đán, tôi lại để các tài liệu giảng rõ sự thật lên các sạp báo. Trong năm mới, người ta hiếm khi mua báo vì còn bận rộn với các hoạt động lễ hội. Không có nhiều người trên phố, nên tôi rất dễ đặt tài liệu. Ngày hôm sau, rất nhiều người đi ra ngoài và họ thấy tài liệu giảng chân tướng ở khắp mọi nơi. Trong vài năm qua, tôi đã phát tài liệu ở rất nhiều nơi, và đều trở về nhà an toàn sau mỗi lần. Tôi cũng không lỡ mất thời gian đón Tết cùng gia đình.

Tháng 12 năm 2005, tôi tới một ngôi làng lớn để phát tài liệu giảng chân tướng. Có nhiều người đi mua sắm ngày hôm đó, vì vậy tôi muốn phát thêm tài liệu. Tôi đã bị bám theo bởi một cảnh sát mặc thường phục. Tôi cảm thấy lo lắng và xin Sư phụ giúp đỡ; tôi đang làm điều chân chính nhất trong vũ trụ này và không sinh mệnh tà ác nào được phép can nhiễu tôi. Với chính niệm, không điều gì xảy ra. Tôi đã trở về nhà an toàn.

Kể từ tháng 6 năm 2004, tôi đã dành rất nhiều tiền để sao chụp các tài liệu giảng rõ sự thật. Tháng 1 năm 2006, tôi đã mua một máy phô-tô mới. Đến tháng 7 năm 2009, tôi mua một chiếc máy phô-tô bốn-trong-một để cả nhóm học Pháp sử dụng.

3. Vạn vật đều có linh

Trong tam giới, từ cành cây cho đến ngọn cỏ, từ con người cho tới đồ vật, mọi chúng sinh đều đến vì Pháp. Ở đây tôi xin chia sẻ một số câu chuyện với các bạn đồng tu.

Một lần nọ, lửa từ bếp ga nhà tôi rất nhỏ, cho nên tôi đã nói với nó: “Mi đã đến đây vì Pháp. Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo! Kể từ giờ, hãy cho lửa và khói lớn lên.” Chiếc bếp ga thực sự nghe thấy tôi nói. Lửa và khói trở nên to hơn, và tôi thấy mình đã nhầm, nên tôi nói lại với nó: “Xin lỗi, ta đã nhầm, hãy dập khói đi. Chỉ để lửa to hơn thôi.” Vài ngày sau, khói biến mất.

Tôi đã từng làm dầu đậu phụ trong một chiếc vại. Nửa năm sau, tôi mở vại và không thấy gì bên trong. Dầu đã đi đâu? Tôi nghĩ rằng Đại Pháp có thể quy chính hết thảy những thứ xấu. Do đó tôi nói với chiếc vại: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Rồi tôi thấy dầu rỉ ra từ dưới đáy vại.

Chúng tôi có mấy tải gạo ở nhà. Một thời gian sau, gạo bị mốc. Tôi nói với gạo: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Gạo sau đó trở nên tốt như bình thường và ăn rất ngon.

Từ những gì tôi đã chứng kiến, tôi biết rằng Đại Pháp là cực kỳ siêu thường và thần kỳ!

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/zj/articles/2011/1/22/71248.html
http://pureinsight.org/node/6091