Những suy nghĩ về công nghệ sinh học nông nghiệp hiện đại (Phần 3) [Bài viết nhân dịp 20 năm Chánh Kiến Net]

Tác giả: Thiền Tâm

[ChanhKien.org]

Trong tự nhiên, Thần đã sắp đặt cho các giống loài khoảng cách và chu kỳ sinh sản tự nhiên khác nhau để đảm bảo trong điều kiện bình thường sẽ không có sự pha trộn huyết thống. Ngay cả mối quan hệ hôn nhân giữa nam và nữ trong xã hội con người, nhìn thì giống như là tự do luyến ái ngẫu nhiên, thực ra cũng có sự an bài có trật tự của Thần. Xưa nay người ta biết rằng có ông tơ bà nguyệt làm mối, có những cuộc nhân duyên được hình thành do luân hồi, ân oán v.v, mọi thứ đều do số phận an bài, không có bất kỳ việc gì là ngẫu nhiên. Nhưng khoảng cách và chu kỳ sinh sản tự nhiên này cũng không tuyệt đối theo sự an bài có trật tự của Thần, nó có thể bị phá vỡ trong những tình huống đặc biệt. Công nghệ sinh học hiện nay, đặc biệt là công nghệ “nhân bản người”, đã phá vỡ điểm này, nhưng đây không phải là tiến bộ của nhân loại, đó lại chính là sự thụt lùi của nhân loại, hậu quả của nó vô cùng nghiêm trọng.

Đại sư Lý Hồng Chí đã giảng:

Mọi người biết rằng khoa học hiện nay là người ngoài hành tinh mang lại cho con người. Khi cuộc cách mạng công nghiệp phương Tây bắt đầu thì nó đã tiến vào. Nó bắt đầu từ số học, hóa học, bắt đầu từ tri thức nông cạn thời kỳ sớm nhất, xuyên suốt đến cơ khí hiện đại, cuối cùng phát triển đến máy tính ngày nay. Tiếp tục phát triển tiếp, mục đích cuối cùng của nó là muốn thay thế con người. Thay thế như thế nào đây? Tôi đã nói, trong thân thể của nhân loại hiện nay, hầu như ai ai cũng đều có một lớp thân thể do người ngoài hành tinh tạo thành. Vì sao vậy? Bởi vì khoa học mà nó nhồi nhét cho chư vị đã cấu thành một tư tưởng [gây] biến dị nhân loại trong tư tưởng của chư vị. Văn minh thời kỳ nào của nhân loại đi nữa cũng không có [kiểu] người như vậy. Có tư tưởng này rồi thì mới có thân thể này. Mọi người biết rằng, từng tế bào trong thân thể chư vị đều là chư vị, đại não của chư vị liên hệ với đại não bên trong từng tế bào. Vậy thì tư duy trong vô số tế bào của thân thể chư vị toàn là tư tưởng của người biến dị, cả thân thể toàn là như vậy. Thần không coi con người là người nữa còn có một nguyên nhân như vậy trong đó, con người đã không phải là người nữa, Thần còn độ nó để làm gì?

Mọi người biết rằng con người chết đi họ sẽ không thực sự chết. Lớp vỏ ngoài của tầng lạp tử phân tử lớn nhất tuột đi, nhưng bộ phận thân thể tổ thành từ những lạp tử vi quan dưới phân tử đó không chết đi, nó chỉ rời đi, cũng giống như con người cởi bỏ một bộ y phục vậy, nó không hề thực sự chết đi. Nhưng cái người trong không gian này lại tiêu mất đi, bởi vì thân thể phải hỏa táng mà, hoặc dùng đất mà chôn, thân thể rốt cuộc sẽ phải thối rữa phải giải thể. Trong không gian này nó không còn nữa, chính là một tầng lạp tử tiêu mất đi. Vậy thì cái văn hóa ngoài hành tinh mà tôi vừa nói đó, nó dùng tư tưởng bản thân con người để tạo ra một cách vô ý thức một tầng thân thể mà chúng cần. Vậy thì cuối cùng nó làm thế nào để thay thế con người? Mọi người biết rằng, vỏ ngoài bề mặt nhất này của con người nó còn phải tìm cách để thay thế, chính là cách “nhân bản” mà nhân loại ngày nay muốn áp dụng. Thần đang coi sóc con người, nếu Thần không coi sóc con người, thì sẽ không rót vào cho con người nhân tố của sinh mệnh.

Chính là nói con người chư vị sống trên thế gian không phải là vì chư vị có cái nhục thân này, không phải là mẹ chư vị cấp cho chư vị nhục thân rồi thì chư vị có thể sống được, [mà] là vì chư vị có nguyên thần của chư vị và tất cả những [nguyên] thần khác của chư vị mới có thể khiến chư vị sống, vậy thì vì sao con người chết đi rồi đặt tại đó, cũng là thân thể ấy [sao] nó không sống nữa? Chính là vì tất cả nguyên thần đều đã rời đi. Chính là nói người này sinh ra nếu không cấp cho họ [nguyên] thần, thì không cho họ đầu thai, họ sinh ra thì vẫn là chết. Vậy làm thế nào? Người ngoài hành tinh sẽ tiến vào, đây chính là biện pháp cuối cùng mà nó sẽ thay thế con người, đây chính là nhân bản người. Chính con người đang bị người ngoài hành tinh lợi dụng mà tự hủy diệt chính mình, chính họ lại không biết, còn đang duy hộ cái khoa học hủy diệt nhân loại này. Tương lai xảy ra nhân bản người, sau khi một lô lớn ra đời, đều là người ngoài hành tinh đầu thai vào thân thể người, về sau con người cũng sẽ không còn nữa. Đương nhiên rồi, hôm nay tôi có thể giảng ra, thì những vấn đề này cũng đều đang được giải quyết rồi, thậm chí rất nhiều chuyện đã giải quyết xong rồi, hôm nay tôi giảng ra là để nói cho nhân loại biết về một vài chân tướng của [quá trình] phát triển tới hiện nay. (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999])

Nói tóm lại, mặc dù công nghệ sinh học nông nghiệp hiện đại đã đạt được một số kết quả về phương diện giống như làm sản lượng tăng đáng kể và đạt được những đặc tính nào đó mà con người mong đợi, rất nhiều người cảm thấy hào hứng với điều này, tin rằng tiến bộ của khoa học công nghệ đã mang lại sự thịnh vượng cho cuộc sống con người, nhưng đồng thời một số người có tầm nhìn xa cũng thấy được hiện trạng và tương lai khiến mọi người lo ngại. Xét từ góc độ xã hội học, ví dụ các loài lai tạo và biến đổi gen không thể tự sinh sản bình thường mà phải dựa vào sự cung cấp của các tổ chức nhân giống nào đó, điều này làm cho chuỗi cung ứng thực phẩm trở nên cực kỳ mong manh, khiến nó cực kỳ dễ bị thao túng vì sự ác ý hoặc nguyên nhân ngoài ý muốn dẫn đến toàn bộ chuỗi sản xuất bị sụp đổ. Nhất là trong bối cảnh tình hình đạo đức con người ngày càng bại hoại nhanh chóng, các nhà khoa học, chính phủ và các nhà kinh doanh rất dễ cùng nhau thao túng, khống chế dư luận, lũng đoạn thị trường để làm những điều xấu, làm trái với đạo đức nhân luân.

Đây không còn là chuyện giật gân nữa, ngày nay việc mở rộng phạm vi ứng dụng hạt giống biến đổi gen là một ví dụ thực tế. Kỳ thực nhiều nhà khoa học, quan chức chính phủ và chủ doanh nghiệp không phải hoàn toàn không biết sự thật, mà trong dục vọng tham lam vô độ họ đã đánh mất đạo đức lương tri, đã cố tình làm điều đó. Cũng có một số người có học thức vẫn còn có lương tri và bản tính, nhưng dưới vỏ bọc của những thế lực đen tối lớn mạnh, họ hoàn toàn không nói lên tiếng nói của chính nghĩa. Tuyệt đại đa số những người dân thường đều là đám cừu non bị ma quỷ ép buộc bắt làm nô lệ, nhưng họ hoàn toàn không biết điều đó, thậm chí còn cổ vũ cho chúng. Xét từ góc độ khoa học tự nhiên, các loài nhân tạo không chỉ làm mất đi hương vị nguyên bản của loài tự nhiên, mà còn làm mất đi khả năng tự sinh sản tự nhiên của loài đó, cũng làm mất đi sự đối ứng và kết nối với sinh mệnh của loài đó trong không gian khác (trên thiên thượng), khiến nó trở thành một cây bèo không có rễ. Mặc dù trong ngắn hạn nó có vẻ như thể hiện những ưu điểm nhất định trong một số phương diện, nhưng nó thực sự lại mang đến những khiếm khuyết lớn hơn và tiềm ẩn những nguy hiểm.

Chẳng hạn như mọi người đều biết: loài lai tạo không có khả năng tự sinh sản bình thường, thực phẩm không có vị thơm ngon tự nhiên, cây trồng ngày càng phụ thuộc nhiều vào phân bón, sâu bệnh ngày càng nặng, khả năng kháng thuốc ngày càng mạnh, dẫn đến ô nhiễm môi trường sinh thái ngày càng nghiêm trọng, dư lượng thuốc bảo vệ thực vật ngày càng nhiều và có hại cho sức khỏe con người, v.v. Nhìn bề ngoài, đó là một khiếm khuyết về kỹ thuật, nhưng về bản chất, đằng sau đó là sự bại hoại đạo đức của nhân tâm, là hệ quả tất yếu tạo thành bởi sự ngu muội, thiếu hiểu biết và lòng tham của con người. Bởi vì đối với người vô thần hoàn toàn không tồn tại những chuyện như con người làm gì Trời đều biết hay thiện ác hữu báo, cho nên tiêu chuẩn đạo đức luân lý của họ cực kỳ thấp, thậm chí không còn giới hạn. Đối với họ, mọi hành động thiện chí chẳng qua chỉ là thủ đoạn trong trò chơi để che mắt và lừa bịp. Đặc biệt là trong khoa học thực chứng hiện đại.

Đại sư Lý Hồng Chí giảng:

Khi tìm hiểu cũng chỉ có thể giới hạn trong thế giới vật chất, về phương thức là khi một loại sự vật được nhận thức rồi mới nghiên cứu nó, nhưng những hiện tượng sờ không được, nhìn không thấy trong không gian nhân loại, nhưng tồn tại một cách khách quan, và lại có thể phản ánh một cách hết sức thực tại ở hiện thực nhân loại —gồm cả tinh thần, tín ngưỡng, Thần ngôn, Thần tích— thì do tác dụng của việc bài xích Thần nên xưa nay vẫn không dám động chạm đến. (“Luận ngữ”, Chuyển Pháp Luân)

Theo nghĩa này, trên thực tế khoa học hiện đại đã trở thành sức mạnh mạnh mẽ để con người tự phong bế và tự hủy diệt mình.

Cũng có người cho rằng, từ xưa đến nay sự phát triển nông nghiệp là một quá trình con người liên tục cải tạo các điều kiện tự nhiên để giành lấy không gian sinh tồn, họ phiến diện nhấn mạnh rẳng muốn là nông nghiệp hữu cơ (canh tác tự nhiên), thì phải quay trở lại nền nông nghiệp nguyên thủy hoặc thậm chí là thời đại văn minh tiền sử mới được. Đây là một quan điểm theo logic của thuyết tiến hóa rất điển hình, về cơ bản nó đối lập với vũ trụ quan “thiên nhân hợp nhất” trong văn hóa truyền thống. Cơ sở lập luận của họ là, theo quy luật “chọn lọc tự nhiên” thì việc đấu với trời đấu với đất, chinh phục thiên nhiên, cải tạo thiên nhiên là lẽ đương nhiên. Theo góc nhìn của họ, “nền văn minh tiền sử” chẳng qua là thời một xã hội nguyên thủy chỉ tiến bộ hơn loài vượn người một chút, thời đó người ta chỉ biết thắt nút dây ghi nhớ sự việc, săn bắt thú rừng và cá, đốt nương làm rẫy mà thôi. Nhưng họ lại cố tình làm ngơ với những di tích thời tiền sử của các nền văn minh rất phát triển khác cách đây hàng chục nghìn năm, hàng trăm nghìn, hàng triệu thậm chí hàng trăm triệu năm.

Từ góc độ của giới tu luyện, thuyết tiến hóa là lời dối trá hoàn toàn không tồn tại. Một số nhà hiền triết, thánh hiền từ cổ chí kim, trong nước và ngoài nước cũng đã ít nhiều đề cập với mọi người rằng lịch sử loài người là ‘những vòng lặp’ lặp đi lặp lại. Con người có sinh lão bệnh tử, xã hội thì có thịnh suy thành bại, đây là quy luật của vũ trụ. Sau khi nền văn minh nhân loại phát triển đến một thời kỳ nhất định, thuận theo sự bại hoại của đạo đức, các thiên tai nhân họa sẽ nối tiếp nhau xảy đến, và cuối cùng sẽ dẫn đến sự diệt vong của toàn bộ nhân loại. Chỉ lưu lại một số ít người tốt làm nòi giống, thừa hưởng một chút nền văn minh thời tiền sử để bước vào thời kỳ sau. Do tất cả các phương tiện sinh hoạt, sản xuất đã bị phá hủy trong thiên tai nhân họa nên những người được lưu lại chỉ có thể sống cuộc sống nguyên thủy là đốt nương làm rẫy.

Ký ức về các nền văn minh trước đây và một lượng rất nhỏ tài liệu lịch sử đó dần dần đã trở thành truyền thuyết và những cuốn thiên thư mà người đời sau đọc không hiểu. Thực ra Thái cực, Hà Đồ, Lạc Thư, Chu Dịch, Bát Quái, v.v. đều là những gì được di lưu lại từ nền văn minh lần trước của loài người trước khi sảy ra trận đại hồng thủy. Theo logic của thuyết tiến hóa, mười ngàn năm trước loài người vẫn còn ở thời kỳ đồ đá ăn lông ở lỗ, làm sao có một nền văn minh mà con người ngày nay vẫn chưa thể hiểu được như vậy? Đây chính là điều mà Đại sư Lý Hồng Chí đã giảng:

Mọi người thử nghĩ xem, điều ấy chẳng phải đang cười giễu lịch sử ngày nay hay sao? Cũng không có gì đáng cười hết; bởi vì nhân loại không ngừng tự hoàn thiện, không ngừng tự nhận thức lại một cách mới, xã hội chính là đang phát triển như thế, [và] nhận thức ban đầu không nhất định là tuyệt đối chính xác. (“Bài giảng thứ nhất”, Chuyển Pháp Luân)

Trong mắt nhiều người, xã hội cổ đại đồng nghĩa với sự ngu muội và lạc hậu, khi nhắc đến nông nghiệp thì họ lập tức nghĩ đến sản lượng canh tác và chăn nuôi thấp, hiệu quả thấp, lương thực thiếu thốn, v.v. Đó có đúng là thực tế lịch sử không? Đúng là xã hội cổ đại quả thực không có máy móc nông nghiệp phát triển như ngày nay, cũng không có các ngành công nghiệp thuốc trừ sâu và phân bón hoá học tiên tiến như ngày nay, vậy có phải con người cứ quanh quẩn giữa nghèo đói và cái ăn cái mặc không? Nếu đúng như vậy thì ai là người đã gây dựng những thành phố cổ đại hùng vĩ có hàng triệu người sinh sống, ai đã tạo ra những món ăn ngon, trang phục và nền văn hoá nghệ thuật v.v. sáng lạn huy hoàng trong lịch sử đây? Giải thích thế nào với những thời kỳ lịch sử có lương thực đầy kho, thịt đầy bàn tiệc như thời kì thịnh trị của Hán Văn Đế và Hán Cảnh Đế, thời thịnh thế Tùy Đường, sự phồn thịnh của Lưỡng Tống? Đúng vậy, lịch sử của mỗi triều đại đều có lúc thịnh thế huy hoàng, cũng có lúc mạt thế suy tàn, đây là quy luật của lịch sử, mỗi quốc gia, mỗi triều đại đều tiếp tục lặp lại lịch sử thành bại hưng vong, quy luật này là đại đồng tiểu dị. Điều này không liên quan gì đến thuyết tiến hóa, mà ngược lại, lịch sử tuần hoàn lặp đi lặp lại chu kỳ thành trụ hoại diệt này đã chứng minh rằng thuyết tiến hóa thực sự là một học thuyết “giả”.

Theo quan điểm logic của con người ngày nay, xã hội cổ đại không có máy móc nông nghiệp phát triển hiện đại cũng như các ngành công nghiệp thuốc trừ sâu và phân bón tiên tiến như ngày nay, thế thì hiệu suất lao động nông nghiệp phải cực kỳ thấp, bệnh cây trồng, côn trùng và cỏ dại phải rất nghiêm trọng. Ngay cả theo quan điểm của nền nông nghiệp hữu cơ phổ biến hiện nay, thì cũng không thể thiếu được máy móc nông nghiệp tiên tiến. Điều khiến người ta bất ngờ là, dù có sự hỗ trợ của máy móc nông nghiệp tiên tiến hiện nay, giá nông sản hữu cơ cao gấp 2-3 lần so với sản phẩm thông thường, nhưng tỷ trọng nông nghiệp hữu cơ vẫn không đến 10%. Nguyên nhân nào đang hạn chế sự phát triển của nông nghiệp hữu cơ? Như mọi người đều biết, đó là vấn đề sản lượng và giá cả, tại sao sản lượng nông nghiệp hữu cơ không thể tăng? Đó là do chi phí cho kiểm soát nạn sâu bệnh, cỏ dại và phân bón quá cao.

Tại sao nạn sâu bệnh, cỏ dại và phân bón lại nghiêm trọng và khó kiểm soát như vậy? Có phải thời cổ đại cũng vậy không? Kỳ thực những người lớn tuổi một chút đều biết việc này, khi chúng ta nhìn lại 80 năm của thế kỷ trước lúc phân bón và thuốc trừ sâu chưa được sử dụng trên diện tích lớn như ngày nay, các loại sâu bệnh rốt cuộc nghiêm trọng như thế nào? Trong hàng trăm nghìn năm, con người không có thuốc trừ sâu và phân bón công nghiệp hóa hiện đại, làm thế nào để cây trồng phát triển? Ngày nay nếu có một thiên tai bất ngờ xảy ra khiến hệ thống năng lượng sụp đổ, máy móc của con người ngừng hoạt động, việc sản xuất thuốc trừ sâu, phân bón, màng nhựa che phủ đất v.v. và các ngành công nghiệp hỗ trợ nông nghiệp khác ngừng hoạt động, hoàn toàn quay trở lại thời kỳ nông nghiệp truyền thống hàng trăm năm trước, thì kết quả sẽ như thế nào? Do đó ta có thể thấy được sự mong manh mà khoa học kỹ thuật hiện đại mang lại cho nhân loại.

Mọi người đã quen với những phân tích từ góc độ khoa học về lý do tại sao nạn sâu bệnh và cỏ dại lại nghiêm trọng, chẳng hạn như cách sâu bệnh tạo ra sự di truyền biến dị và tính kháng thuốc trong quá trình sàng lọc thuốc trừ sâu, làm thế nào để người ta xác định được các đột biến của sâu bệnh để nghiên cứu các loại thuốc trừ sâu mới, lai tạo ra các giống kháng bệnh mới hoặc cải tiến kỹ thuật quản lý canh tác, v.v. Tóm lại, đó là quá trình đấu tranh giữa con người và thiên nhiên để chinh phục lẫn nhau. Mọi người từ trước đến nay chưa bao giờ tĩnh tâm mà suy nghĩ lý do tại sao với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật mà nạn sâu bệnh vẫn không hề thuyên giảm, không những thế lại ngày càng trở nên trầm trọng hơn? Những người được đào tạo trong khoa học kỹ thuật hiện đại khó có thể tin rằng “vạn vật đều có linh, nghiệp lực luân báo”; bởi vì khoa học kỹ thuật hiện đại có nhận thức rất nông cạn về vật chất, thời không và sinh mệnh, nên nó không nhận thức được rằng những tư tưởng và hành vi bất hảo mà con người sẽ hình thành nghiệp lực (một loại vật chất màu đen) trong không gian khác, tư tưởng và hành động tốt sẽ hình thành đức (một loại vật chất màu trắng). Đức sẽ sinh ra phúc báo, nghiệp sẽ sinh ra ác báo.

Virus và vi trùng mà người thường không thể nhìn thấy kỳ thực là biểu hiện của nghiệp lực ở không gian khác đến không gian bên này của chúng ta. Người thường cũng không thể thấy thứ mà thuốc trừ sâu giết chết chỉ là cơ thể trong không gian bề mặt (virus, vi trùng và sâu bọ) của nghiệp lực, còn bản thân nghiệp lực (linh hồn của virus, vi trùng) không hề chết, chúng chỉ tạm thời tích tụ lại ở không gian khác, hoặc sẽ chuyển hóa thành dạng khác gây hại cho cây trồng, đây là nguyên nhân gây ra sự đột biến của virus và vi khuẩn. Trong xã hội hiện đại, vì con người mê tín khoa học, không tin vào Thần ngôn Thần tích, cũng không tuân theo đạo đức lương tri, họ đang làm bại hoại tư tưởng và các mối quan hệ nhân luân trong khi buông trôi theo dòng chảy, tạo thành vô số nghiệp lực, nên thiên tai nhân họa nối tiếp nhau kéo đến, cuối cùng người ta nhất định sẽ thấy rằng khoa học hoàn toàn bất lực.

Đại sư Lý Hồng Chí đã từng tiết lộ:

Tự tư, tham lam, ngu muội, và vô tri của con người đan xen làm một với bản tính lương thiện của con người, hết thảy những gì mà bản thân sẽ phải gánh chịu do sự vô tri tạo ra nay đang nuốt dần xã hội. Trên thế giới, các loại vấn đề xã hội đồng loạt xuất hiện, nguy cơ tứ bề, nhân loại không biết tìm nguyên nhân từ bản tính của tự mình, không nhìn thấy rằng nhân tâm thật đáng sợ sau khi đạo đức bại hoại mới chính là căn nguyên độc hại của vấn đề xã hội, toàn là tìm lối thoát một cách ngu ngốc ở biểu hiện bề ngoài của xã hội. Đã như vậy rồi, con người làm sao nghĩ ra rằng hết thảy cái gọi là lối thoát mà con người tìm ra cho mình ấy, đích thị là đang phong bế chính mình, vì thế nên càng không có lối thoát, và vấn đề mới được mang đến lại còn tệ hơn. Như thế rất khó lại tìm được một chút không gian, và một thực thi mới được chọn làm, thì lại phong bế tiếp chỗ không gian nhỏ nhoi còn lại, lặp lại qua thời gian lâu, đạt tới bão hoà, không còn lối thoát nào nữa, không nhìn thấy được chân tướng bên ngoài chỗ bị phong bế nữa rồi. Con người đã bắt đầu gánh chịu hết thảy những gì do chính mình tạo ra. Ấy chính là phương thức đào thải cuối cùng của vũ trụ đối với các sinh mệnh. (“Tái tạo nhân loại”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Khoa học của Trung Quốc cổ đại khác với khoa học hiện nay mà chúng ta học từ phương tây, nó đi theo một con đường khác, có thể đưa đến trạng thái khác. Do đó không thể dùng phương pháp nhận thức của chúng ta hiện nay để nhận thức khoa học kỹ thuật của Trung Quốc cổ đại, bởi vì khoa học Trung Quốc cổ đại là nhắm thẳng vào [thân] thể người, sinh mệnh, vũ trụ; nhắm trực tiếp vào những điều ấy mà nghiên cứu, do đó [nó] đi theo một con đường khác. Thời ấy người đi học, đều phải chú trọng đả toạ, khi ngồi cũng giảng [phải] có tư thế; khi cầm bút viết cũng giảng [phải] vận khí hô hấp; các ngành các nghề đều giảng [phải] tịnh tâm, điều tức; toàn bộ xã hội đều đặt trong trạng thái như thế. (“Bài giảng thứ bảy”, Chuyển Pháp Luân)

Nền nông nghiệp hữu cơ (phương pháp canh tác tự nhiên) hiện tại cho dù thực hiện như thế nào cũng không thể trở lại trạng thái cũ, bất kể mọi người làm gì cũng chỉ là những thao tác từ công nghệ bề mặt, chứ không thực sự tôn kính trời đất vạn vật, lại không biết cách tu tâm đoạn dục, hành thiện tích đức, vì vậy không có cách nào tiêu trừ nghiệp lực tận gốc. Nhiều người trí thức cũng đã thấy rằng hiện tại nhân loại đã đến thời mạt hậu, vật cực tất phản, những người có thể được lưu lại sau cuộc đại đào thải sẽ thấy Thần tích, sẽ trở về với văn hóa truyền thống lấy tín ngưỡng làm gốc và tôn trọng đạo đức, lúc đó nghiệp lực của con người và vạn vật trên thế gian cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều, do đó sẽ mang lại cảnh tượng thời kỳ thịnh vượng, mưa thuận gió hòa, đất đai màu mỡ, cây cối tươi tốt, ngũ cốc dồi dào. Trời đất mênh mang rộng lớn, muôn nghìn chúng sinh như vậy, vì sao lại được sinh ra? Có mấy ai minh bạch được, mấy ai vẫn còn mê?

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/268974