Tiền bạc hoá ra là mầm hoạ, lòng tham ắt sẽ bị trời phạt

Tác giả: Sơn Hành

[ChanhKien.org]

Cao Ngũ Nương tham vàng bạc bị trời phạt mà chết

Cao Ngũ Nương sống tại Lạc Dương, nét mặt xinh xắn, tái hôn với vị tiên nhân họ Lý. Lý tiên nhân là thần tiên bị thiên thượng giáng chức xuống nhân gian. Sau khi cùng Cao Ngũ Nương kết hôn, hai người họ sống tại Lạc Dương, dựa vào thuật luyện vàng để kiếm sống. Cao Ngũ Nương cũng học được kỹ pháp này từ chồng của mình.

Năm Khai Nguyên cuối cùng thời Đường Huyền Tông, Cao Ngũ Nương và Lý tiên nhân lúc này đã kết hôn vợ chồng được 5 – 6 năm. Có một ngày sau canh năm (sau 5 giờ sáng), Lý tiên nhân bỗng nghe thấy từ trong không trung có tiếng gọi, Lý tiên nhân liền khoác áo ra khỏi cửa, nói chuyện cùng người nào đó. Nói xong, ông trở vào nói với Ngũ Nương: “Tôi là tiên nhà trời, trước đây bởi vì sai sót nhỏ, bị giáng chức xuống nhân gian, hiện tại án phạt của tôi đã xong. Thiên thượng cử người đến gọi tôi trở về, tôi không thể ở lại nữa, vợ chồng nhiều năm, hiện tại chia lìa, có thể không bi thương được sao? Sau khi tôi đi, nàng chỉ cần luyện chế vàng bạc tự cấp tự túc là được, nghìn vạn lần cẩn thận, không thể truyền cho người khác. Cũng không luyện nhiều cho người khác, bằng không, không chỉ tổn hại chính bản thân, mà sợ rằng còn bất lợi cho người khác.” Lý tiên nhân nói xong liền bay đi.

Cao Ngũ Nương ban đầu cũng làm theo lời chồng dặn, nhưng về sau do bán ra quá nhiều ngân lượng, nên bị người ta tố giác. Bấy giờ quan Thiếu doãn Hà Nam là Lý Tề biết chuyện, Lý Tề không những không xử phạt mà còn tha cho Cao Ngũ Nương. Sau đó, Lý Tề lại bí mật cho người gọi Cao Ngũ Nương đến. Cao Ngũ Nương tổng cộng đã luyện hơn mười lò ngân khí cho Lý Tề. Lý Tề lại nói việc này cho những kẻ quyền chức khác trong triều. Chưa đầy một năm sau, Lý Tề và Cao Ngũ Nương đều đồng loạt qua đời. Người đương thời biết chuyện đều cho rằng đây hẳn là ông trời đã trừng phạt bọn họ.

(Trích từ “Quảng dị ký”)

Nguồn gốc của danh lợi là phúc phận

Người Trung Quốc có giảng rằng tích đức hướng thiện. Hết thảy mọi thứ của con người đều được đổi lấy từ phúc phận bản thân, cho nên khi một người có vận may, mọi người sẽ nói “tổ tiên người này tích đức”. Chính xác là như vậy, con người nếu không có đức hạnh, không có phúc phận thì không có được bất kỳ điều gì. Nếu như cố cưỡng chế làm để có được thì sẽ phải đánh đổi bằng tính mệnh. Cao Ngũ Nương chính là một ví dụ như vậy.

Dịch từ: http://edit.zhengjian.org/node/266528