Người có sự cảm nhận khác nhau thì tất cả mọi việc đều khác nhau.

Tác giả: Chen Chen

[Chanhkien.org] Một người nông dân với một bó củi trên vai đang mệt mỏi đi về nhà. Ông phải nghĩ mệt nhiều lần mỗi một lúc nghỉ thì củi ông mang mỗi nặng thêm.

Hai người đi ngang qua thấy cảnh này. Người A thấy thế gật đầu và thở dài: “chúa tôi! Sao mà vô dụng quá? Chỉ một bỏ củi nhẹ, ông cần phải nghĩ ngơi!” người B nhận xét với lòng thương, “Mặc dù củi không nặng, nhưng nó nặng hơn khi ông mang theo nó. Tôi thật sự khâm phục tính kiên nhẫn của ông. Tôi nghĩ ông mang bó củi về nhà với sự nhiệt tình. Nếu tôi có thể giúp được trên đường về, tôi có thể mang được một bó nhỏ bé thôi”

Tôi nhớ một câu chuyện cổ tích từ văn học cổ điển. Một hôm, Tô Đông Pha, một nhà chính trị danh tiếng, nhà thơ, và người viết chữ đẹp ở thời Bắc Tống, và một thầy tu già ngồi nói chuyện với một ly nước trà. Tô Đông Pha chú ý đến thầy tu già, “Bạn giống như một đống phân bón. ” Thầy tu già mỉm cười và nói với Tô Đông Pha: “với tôi bạn giống như một ông Phật!” Sau khi Tô Đông Pha về nhà, cậu ấy đã vui vẻ nói với em gái chuyện gì xảy ra. Chị gái của cậu ấy cười và nói. “Giỏi, giỏi. nghe giống như ông thầy tu già có ý định tốt. Thình lình Tô Đông Pha nhận ra ông thầy tu già có cảm nhận cao.

Từ câu chuyện của người nông dân, tôi nghĩ sao mà hai người đi ngang đường lại phản ứng khác nhau với hoàn cảnh giống nhau. Người A thì ngạo mạn và nhìn người nông dân yếu đuối trong khi đó người B thì có lòng thương hại, không chỉ nhìn người nông dân cười, nhưng mà muốn giúp ông một đoạn đường. Vì vậy, chúng ta có thể nói cái khác nhau giữa sự cảm nhận của họ.

Câu chuyện của Tô Đông Pha và thầy tu già giúp người ta suy nghĩ sâu sắc hơn. Tô Đông Pha thấy thầy tu già giống như một đống phân trong khi đó thầy tu già thấy Tô Đông Pha giống như là Phật. Mặc khác, Tô Đông Pha nhìn giốnq quý tộc và thầy tu già thái độ ghê gớm. Khi mà chúng ta suy nghĩ về câu chuyện này rỏ ràng hơn, chúng ta sẽ thấy cái khác nhau của sự cảm nhận.

Mặc dù hai câu chuyện khác nhau, nhưng họ dẫn chứng cũng giống nhau. Một người có tính tình tốt thì sẽ thấy tất cả mọi cái đều tốt và cách nói chuyện cũng tốt. Còn cách khác nữa, người có tính tình xấu thì luôn luôn tìm lỗi của người khác và dễ nói chuyện xấu. người mà có lòng tốt sẽ thấy mặc tốt của người khác trong khi đó người có tính xấu thì sẽ thấy khuyết điểm của người khác.

Vì vậy, cái tốt hay xấu không có phụ thuộc vào mọi cái: nó phụ thuộc vào sự cảm nhận và kết quả có thể hoàn toàn khác nhau.

Dịch từ:

http://xinsheng.net/xs/articles/gb/2007/6/1/40598.htm
http://www.pureinsight.org/pi/index.php?news=4785